TRỌNG SINH, TA NHẤT ĐỊNH PHẢI HẠNH PHÚC CÙNG NGƯỜI ĐÃ ĐIÊN CUỒNG THIÊN VỊ TA

Chương 54

Tuế An và Lâm Lạc đi vào bàn ăn ngồi xuống.

Bữa tối hôm nay nhà họ đủ người, Tuế Mặc, Tuế Hoành cùng Tống Ngọc Xuyên đều có mặt.

Khiến Lâm Lạc ăn uống có vẻ không được tự nhiên.

Trên bàn cơm có vẻ rất yên tĩnh, Hứa Thập An nhiệt tình nói với Lâm Lạc: "Tiểu Lạc, cháu đừng khách sáo, muốn ăn gì cứ ttự nhiên nhé."

Lâm Lạc ôm chén gật đầu, lễ phép: "Dạ, cảm ơn Hứa thúc thúc."

Ăn cơm xong, Lâm Lạc ôm một thùng tài liệu học tập lớn thỏa mãn trở về nhà.

Tống Ngọc Xuyên đi công tác vừa trở về không lâu, hắn mang theo cho Tuế Ninh một khay điểm tâm.

Tuế Ninh ngồi ở bên bàn, đang bận rộn nếm thử từng loại điểm tâm.

Hắn lười biếng dựa vào ghế sôfa, đổ cho Tuế Ninh ly nước trái cây: "Tuế Tiểu Ninh, Lâm Lạc không phải đệ đệ của Lâm Cẩn đó sao."

Tuế Ninh hút nước trái cây: "Đúng rồi, sao vậy ạ."

"Vậy mà cậu còn làm bạn với em trai tình địch của mình?" Tống Ngọc Xuyên cười thanh, trêu chọc cậu: "Thật nhìn không ra, cậu là người rộng lượng như vậy đó."

"Nào có, cái gì tình địch, biểu ca anh đừng nói bừa." Tuế Ninh liếc hắn một cái: "Em chưa bao giờ ở bên Kỷ Vân Chu, hơn nữa em đã sớm không còn bất kỳ liên hệ nào với Kỷ Vân Chu.”

Tống Ngọc Xuyên đương nhiên biết, hắn chỉ đùa Tuế Ninh một chút.

Hắn cười khinh khỉnh: "Sớm cắt đứt cũng tốt, tên tiểu bạch kiểm kia quả thật chẳng ra gì, tôi nghe nói ngày hôm qua lại bị vị hôn phu cậu đánh đến nhập viện, chậc chậc,mong manh như vậy cậu mà thật sự kết hôn với hắn thì gay go rồi.”

Tuế Ninh đặt ly nước trái cây giải thích: "Không phải, lúc ấy Kỷ Vân Chu đ.â.m Thẩm Vọng Hàn trước, cổ Thẩm Vọng Hàn đã bị thương."

Tống Ngọc Xuyên nhướng mày: "Tuế Tiểu Ninh, sao đột nhiên cậu bắt đầu nói đỡ cho Thẩm Vọng Hàn thế?"

Trước đây khi hắn nhắc đến ba chữ “vị hôn phu” này, Tuế Ninh sẽ cố sức phản bác đầu tiên.

"Cậu không phải là..."

Tuế Ninh đứng dậy cắt đứt lời Tống Ngọc Xuyên: "Em mệt rồi, em đi ngủ!"

Tuế Ninh đi nhanh mà đi về phía thang máy, thậm chí quên cả lấy hộp điểm tâm yêu thích.

Tống Ngọc Xuyên quay đầu lại nhìn bóng dáng Tuế Ninh: "?"

Hắn còn chưa nói gì mà.

Tuế Ninh nằm trên sô pha, toàn bộ đầu óc đều là hình ảnh lúc Thẩm Vọng Hàn đè cậu trên giường bệnh hôn môi.

Đầu óc cậu sắp loạn thành hồ nhão, nhấp vào album bắt đầu xóa ảnh chụp để dời đi sự chú ý.

Ngón tay cậu đi xuống, thấy tấm ảnh chụp chung của cậu và Thẩm Vọng Hàn lúc ở dưới tuyết.

Tuế Ninh nhìn tấm ảnh chụp chung đầu tiên của cậu và Thẩm Vọng Hàn, phóng to mặt Thẩm Vọng Hàn.

Ngũ quan Thẩm Vọng Hàn xuất chúng, đôi mắt ưng lạnh lùng sắc bén, khóe mắt hẹp dài, ngay cả môi mỏng cũng vô cùng đẹp.

Tuế Ninh xem đến mê mẩn.

Tuy rằng Thẩm Vọng Hàn có chút biến thái, nhưng hắn quả thật lớn lên rất đẹp.

Hơn nữa mỗi lần dù tin tức tố của hắn mất kiểm soát, cũng không mạnh mẽ đánh dấu cậu.

Mà là đút cậu ăn thuốc ức chế.

Suy nghĩ Tuế Ninh rối loạn thành mớ bòng bong, cậu tâm thần không yên gấp điện thoại lại .

Giống rùa đen mà rúc vào trong chăn.

Ngày hôm sau, Tuế Ninh đặt báo thức riêng lúc 6 giờ rưỡi.

Cậu mơ màng mở mắt, mở điện thoại ra xem, lại nhận được tin tức Thẩm Vọng Hàn xuất viện.

Cậu ngồi dậy, gửi tin nhắn cho Thẩm Vọng Hàn:

【 Sao đột nhiên xuất viện, vết thương của anh không phải còn chưa lành sao? 】

Thẩm Vọng Hàn: 【 Anh không sao, buổi tối một mình anh ở bệnh viện cũng ngủ không được. 】

Tuế Ninh nhíu mày, vừa định hỏi vì sao, đối diện liền b.ắ.n ra một tin nhắn trước.

Thẩm Vọng Hàn: 【 Buổi tối luôn nghĩ về em. 】

Đầu ngón tay Tuế Ninh dừng lại, cậu đỏ mặt trả lời: 【 Vết thương của anh nhớ phải thay thuốc kịp thời đó. 】

Thẩm Vọng Hàn: 【 Hôm nay có thể anh tương đối bận, có mấy cuộc họp muốn mở, vết thương anh không sao, đừng lo lắng. Em còn khó chịu không? 】

Thẩm Vọng Hàn: 【 Ninh Ninh. 】

Tuế Ninh không yên lòng: 【 Vậy anh làm xong việc nhớ thay thuốc. 】

Thẩm Vọng Hàn: 【 Anh không sao, đừng lo lắng. 】

Tuế Ninh lo lắng đủ điều vẫn là không an tâm, cậu lo lắng cổ Thẩm Vọng Hàn bị nhiễm trùng:【 Daddy em hôm nay hầm canh, hay là, buổi chiều em mang cho anh một ít 】

Tiện thể xác nhận hắn có thay thuốc hay không.

Thẩm Vọng Hàn trả lời ngay lập tức.

: 【 Thật sao? 】 :

【 ( tin nhắn định vị ) 】 :

【 Tới rồi nói với anh, anh xuống lầu đón em. 】

Tuế Ninh trả lời: 【 Được. 】

Cậu nhìn giao diện nói chuyện của bọn họ, vô cớ cảm thấy mình hình như có chút xúc động.

Cậu xách theo hộp đồ ăn đi vào công ty Thẩm Vọng Hàn, công ty có tổng cộng 60 tầng lầu cao, cậu vừa mới bước vào cửa công ty, thoáng thấy Thẩm Vọng Hàn đang ngồi ở trên sô pha cách đó không xa chờ cậu.

Thẩm Vọng Hàn tiến lên nhận hộp đồ ăn của cậu, một tay nắm lấy tay Tuế Ninh.

Tuế Ninh rũ mắt liếc nhìn tay bọn họ, ngượng ngùng mà muốn rút ra: "Sao anh còn xuống dưới, em tự mình lên thang máy là được."

Thẩm Vọng Hàn nắm thật chặt, mười ngón đan vào nhau : "Anh còn tưởng rằng em không tới đấy."

Đây là lần đầu tiên Tuế Ninh tới công ty Thẩm Vọng Hàn, công nhân đi ngang qua thấy bọn họ, đều tự nhiên mà chào hỏi: " Chào Thẩm tổng, chào tiểu thiếu gia."

Tuế Ninh mỉm cười với họ.

Thẩm Vọng Hàn ôm vai cậu đi vào thang máy cá nhân, Tuế Ninh ngửa đầu hỏi hắn: "Sao họ đều nhận ra em?"

Thẩm Vọng Hàn rũ mắt nhìn chằm chằm cậu, đáy mắt mỉm cười, không nói.

Tuế Ninh rũ mắt.

Cũng phải, lúc ấy tin tức phụ huynh của họ đều lên trang đầu thành phố H, muốn không quen biết cậu cũng khó.

Tuế Ninh ngồi xuống trên sô pha trong văn phòng Thẩm Vọng Hàn, Thẩm Vọng Hàn cuối cùng cũng buông lỏng tay cậu ra, mở hộp đồ ăn nếm một ngụm canh.

Tuế Ninh nhìn cổ Thẩm Vọng Hàn: "Anh thay thuốc chưa?"

"Chưa." Thẩm Vọng Hàn vừa ăn canh vừa nhìn Tuế Ninh, ánh mắt thâm sâu: "Tuế Ninh, gần đây em hình như càng ngày càng quan tâm anh."

"Đâu... đâu có." Tuế Ninh nói nhỏ phản bác: "Em chỉ là lo lắng cổ anh sẽ nhiễm trùng sau đó thối rữa."

"Xí." Thẩm Vọng Hàn ý cười sâu kín: "Yên tâm, thể chất anh tốt, khôi phục rất mau."

Tuế Ninh ngồi ngoan ngoãn, hai tay cậu đặt ở đầu gối: "Vậy bây giờ anh mau thay thuốc đi."

"Không vội, anh hơi đói bụng, chúng ta cùng nhau ăn bữa cơm rồi thay."

Thẩm Vọng Hàn dứt lời, liền kéo Tuế Ninh đứng dậy đi về phía cửa.

"Khoan đã... Chúng ta đi đâu thế?"

 

 

back top